Thứ Tư, 16 tháng 1, 2019

Facebook thông minh




Cãi nhau với chồng, Linh ấm ức trải lòng trên facebook. Không ngờ, chuyện vợ chồng Linh trở thành tâm điểm bình luận của xã hội. Xung đột vợ chồng trở nên căng thẳng, Linh bị chồng đuổi ra khỏi nhà, đệ đơn ra tòa li hôn.

Đứng trước tòa với tư cách là bị đơn của vụ ly hôn, Nguyễn Thùy Linh (28 tuổi) cúi gằm mặt, đôi tay liên tục đưa lên gạt nước mắt.

Thỉnh thoảng, Linh rụt rè hướng đôi mắt đỏ hoe về phía người chồng. Lúc sáng, Linh rất bình thản gửi con trai cho ông bà ngoại, tuyên bố sẽ li hôn và giành quyền nuôi con. Nhưng khi đối diện với chồng tại tòa, Linh lại có cảm giác lo sợ.

Được hỏi về nguyên nhân muốn ly hôn, anh Quốc Việt (30 tuổi, chồng Linh) vẻ mặt đầy bức xúc: “Vợ chồng tôi sống không hợp nhau. Tôi không thể chịu đựng được người vợ suốt ngày đưa chuyện gia đình nói với thiên hạ. Tôi muốn được li hôn”.

Hướng đôi mắt về phía người vợ, vị chủ tọa lại hỏi câu tương tự. Như được trải lòng về sự ấm ức bấy lâu nay, Linh bắt đầu kể.

“Trong lúc cãi nhau, tôi bị chồng chửi bằng những lời thiếu văn hóa, còn bị đánh hai bạt tai. Cả buổi chiều hôm đó tôi chỉ biết trùm chăm ôm mặt khóc. Không biết chia sẻ nỗi buồn với ai, tôi đã đăng dòng status buồn về việc bị chồng đánh lên facebook. Chỉ hai tiếng đồng hồ sau, dòng tâm sự của tôi trên facebook nhận được hàng nghìn lượt like, hàng trăm lời bình luận từ những người quen có, xa lạ có.

Hầu như tất cả những lời bình luận đều tỏ thái độ bức xúc, chê trách chồng và động viên tôi cố gắng. Thấy vậy, tôi như trút bỏ được nỗi ấm ức. Tôi còn nghĩ sau khi đọc được những lời bình luận khách quan này chồng tôi sẽ biết lỗi, quay về xin tôi tha thứ. Nào ngờ, anh lại hùng hổ, giật ngay chiếc điện thoại trên tay tôi ném vỡ toang. Anh bắt tôi xóa những dòng status kia và đăng lời đính chính rằng đó chỉ là chuyện tôi bịa đặt nhằm câu like nhưng tôi không chấp nhận”.

Người vợ này còn kể tiếp rằng: “Ngày hôm sau tôi đang đi làm thì chồng gọi về, hai vợ chồng lại cãi nhau. Anh ném hết đồ đạc của tôi ra ngoài sân, đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi đành phải thuê nhà nghỉ ở.

Xung đột cứ thế kéo dài cả tuần rồi cũng đến tai cha mẹ chồng. Một cuộc họp gia đình diễn ra, ai cũng đè tôi chỉ trích. Bố chồng tôi quát “Hai đứa sống với nhau được thì sống cho ra trò, đừng có làm trò cười cho thiên hạ. Bố mẹ sống với nhau từng này tuổi rồi mà những lúc cãi nhau còn phải đóng kín cửa, sợ con cái, hàng xóm biết. Đằng này, chúng mày cãi nhau mà khoe cho cả thiên hạ biết, không còn mặt mũi nào. Cả ngày nay vì chuyện chúng mày mà bố không dám ló mặt ra ngoài”. Hai ngày sau đó, chồng tôi đưa đơn li hôn bảo tôi ký”.

Tòa lại hỏi nguyên đơn: “Chỉ có việc như vậy mà anh chị đồi đoạn tuyệt tình nghĩa vợ chồng bấy lâu nay sao?”.

Người chồng quay sang nhìn vợ, thất vọng nói: “Cuộc sống của tôi bị xáo trộn hoàn toàn vì những dòng status của vợ. Tôi và cô ấy làm cùng công ty, bạn bè trên face book của cô ấy đa phần là đồng nghiệp của hai vợ chồng. Từ ngày sự việc xảy ra, đi đến đâu tôi cũng nhìn thấy sự chỉ trỏ, bàn tán về chuyện gia đình tôi. Thậm chí sếp còn gọi tôi lên nói tôi làm mất mặt cánh đàn ông. Đó là chưa kể đến việc tôi bị người thân, bạn bè của vợ điện thoại chửi mắng. Bố mẹ tôi cũng vì vậy mà không dám ra ngoài nhìn mặt ai.

Tôi biết, việc mình đánh vợ là sai vì trong lúc nóng giận, tôi không kiềm chế được hành động. Nhưng tôi không ngờ sự việc lại đi quá xa như thế này. Đã nhiều lần thuyết phục vợ xóa status, đăng dòng đính chính nhưng vợ không chấp nhận. Tôi không thể tiếp tục sống với người phụ nữ ngang cường như vậy thêm được nữa”.

Linh phân trần: “Buồn, tôi chỉ muốn lên face book để giải tỏa tâm trạng. Những dòng status đó là cảm xúc thật của tôi. Tôi không ngờ sự việc lại đến nông nổi này. Anh thật tàn nhẫn, chỉ có lí do vậy mà đuổi tôi ra khỏi nhà, li hôn vợ”.

“Còn con cái? Chúng tôi có cậu con trai nhỏ 2 tuổi. Tôi sẽ nuôi, anh có trách nhiệm thì phụ cấp, không thì thôi, tôi chẳng cần”, Linh nói tiếp.




Vị chủ tọa hỏi câu cuối cùng “hai người còn yêunhau không” thì cả hai cúi đầu yên lặng.

Vị chủ tọa nói tiếp, đời sống hôn nhân, vợ chồng nào cũng không tránh khỏi xung đột. Nhưng có chuyện gì cũng nên nhẹ nhàng mà nói cho nhau hiểu, không được dùng đến bạo lực.

Chuyện gia đình mà đưa lên mạng xã hội, để xã hội bàn tán là không nên. Facebook giống như con dao hai lưỡi, là một “người bạn” không thủy chung. Nói xấu chồng trên facebook khác nào mình đang tự vạch áo cho người xem lưng.

Chỉ vì một chuyện như vậy mà đã đưa nhau ra tòa đoạn tuyệt tình cảm vợ chồng bấy lâu sao? Đừng vì những phút nóng giận nhất thời, ích kỷ cá nhân mà đánh mất gia đình của mình, đẩy con cái vào cảnh chia li. Nếu còn thương yêu nhau thì hãy rút lại đơn, cho nhau một cơ hội để sửa chữa. Nghe những lời vị chủ tọa nói, Linh ôm mặt khóc nức nở.

Đứng lặng một lúc, người chồng xin tòa được rút đơn rồi bước đến bên cạnh, nắm lấy tay vợ. Hai người lặng lẽ cùng bước ra khỏi khán phòng, để lại phía sau là tiếng lắc đầu của HĐXX.

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2019

Đàn ông sau hôn nhân


Kiếp đàn ông, mệt lắm: Sau khi kết hôn, phụ nữ có thể dựa vào đàn ông, còn đàn ông chỉ có thể dựa vào chính mình


Đàn ông có nhiều đêm dài và bế tắc, chỉ biết hút thuốc suy nghĩ một mình. Cuộc sống có khó khăn thế nào thì đàn ông cũng phải tĩnh tâm rồi tự xử lý mọi việc. Đây là chuyện đàn ông cần làm, cũng bắt buộc phải làm.

- [1] -

Đàn ông, ai rồi cũng trải qua cảm giác này…

Đó là sự thay đổi. Hôn nhân sẽ biến những người đàn ông trở thành con người khác: sống có trách nhiệm hơn và thêm nhiều nỗi sợ hãi. Khi có vợ con chúng ta không còn thời gian cho những cuộc vui, bạn nhậu thời trẻ sẽ mất dần để lại đàn ông đối mặt với gánh nặng: phải kiếm tiền. Thật nhiều tiền.

Với tôi, cuộc sống sau hôn nhân trần trụi và nghiệt ngã như một cái máy sàng lọc có gắn động cơ chẳng bao giờ ngừng chạy, hoặc là nó đẩy chúng ta về phía trước đến một vị trí xa hơn hoặc là sẽ bị đào thải nếu không đạt tiêu chuẩn rồi dần dần đẩy xuống đáy như một phế phẩm.



Tôi không thể để mình biến mất như một phế phẩm được, phía sau còn có bố mẹ già và vợ con. Phải liên tục vận động, nếu dừng lại dù chỉ một tích tắc sẽ không có tiền, thiếu nó mọi thứ tốt đẹp sẽ biến mất! Tôi không muốn những người mình yêu thương phải khổ.

Vậy nên nhiều người sợ làm đàn ông vì áp lực "trụ cột gia đình"

Hôm trước cà phê cùng cậu bạn thân đại học, tôi nhận ra chẳng riêng mình thay đổi, hầu hết đàn ông đều sẽ thay đổi khi lập gia đình, bạn tôi cũng thế. Cậu ta không còn là gã trai hào sảng, phóng khoáng mặc sức làm những trò điên rồ như trước nữa, giờ thì đã biết tính toán và nhìn cuộc sống với con mắt thực tế hơn nhiều.

Cậu ta hỏi tại sao nhiều phụ nữ cứ thích làm đàn ông, cứ than thở rằng làm phụ nữ khổ lắm. Đàn ông biết phụ nữ khổ vì thế chúng tôi mới yêu thương họ nhiều như vậy. Nhưng làm người đã sống trên đời này thì đều khổ cả, ai có cái khổ của người đấy, đàn ông đâu có sống sung sướng cả đời, có ở trong hoàn cảnh của nhau mới biết mọi thứ chẳng bao giờ dễ dàng. Trách nhiệm "trụ cột gia đình" nếu làm tốt đàn ông được ca tụng như một hình mẫu lý tưởng, nếu làm chưa tốt đó sẽ là bản án vô hình dày vò chúng tôi. Nó kinh khủng lắm.



- [2] -

Đàn ông có mặc cảm khi không kiếm đủ tiền lo cho gia đình?

Đàn ông có đau khổ khi bị vợ so sánh mình với người đàn ông khác?

Đứng trước những biến cố, đàn ông có lo lắng, sợ hãi, hay rơi nước mắt?

Có đấy bạn ạ. Tạo hóa gửi đến đàn ông thiên chức của phái mạnh nhưng cũng không lấy đi của chúng tôi những yếu đuối vốn có của kiếp người. Đàn ông có nhiều đêm dài và bế tắc, chỉ biết hút thuốc suy nghĩ một mình. Cuộc sống có khó khăn thế nào thì đàn ông cũng phải tĩnh tâm rồi tự xử lý mọi việc. Đây là chuyện đàn ông cần làm, cũng bắt buộc phải làm.

Vì vợ con, đàn ông dồn hết tâm trí vào công việc, cuối ngày chẳng còn sức lực dành cho gia đình

Công danh, sự nghiệp vừa là món quà cũng vừa là hình phạt dành cho phái mạnh. Nó là mục tiêu phấn đấu, thước đo đánh giá và có lẽ cả đời đàn ông cũng không thể dứt khỏi được. Sự nghiệp chi phối người đàn ông, đẩy họ đến giới hạn của cuộc sống. Nếu ai nói đàn ông vì sĩ diện nên cố gắng kiếm tiền chỉ để tô vẽ danh dự cho mình nghĩa là họ chưa hiểu về đàn ông nhiều.

Lớn hơn cả lòng tự trọng, đàn ông không còn sống cho riêng mình nữa phía sau là cả bố mẹ, vợ con, gia đình. Nếu chỉ vì sĩ diện cá nhân, chúng tôi chẳng cần làm việc không màng đến bản thân mình như vậy, đàn ông yêu gia đình và chỉ có tình yêu mới là nguồn động lực để đàn ông phấn đấu.

Cả đời đàn ông lao lực làm việc nhưng trái ngọt nhận về chúng tôi dành hết cho gia đình nhỏ. Để có một sự nghiệp vững chắc, đàn ông có thể làm việc đến 16 tiếng một ngày, stress cực độ nhưng vẫn cố gắng cười nói với đồng nghiệp, tinh thần suy sụp nhưng vẫn niềm nở rút cạn nguồn năng lượng tích cực để gặp khách. Vì một vị trí vững chắc, họ sẽ có mặt ngay nếu sếp gọi kể cả lúc nửa đêm, ngày nghỉ bên gia đình chỉ cần khách hàng nhắn một tin liền lập tức xuất hiện.

Đàn ông không phải là cái máy nên cũng biết mệt mỏi.

Đàn ông cũng có nước mắt và cũng cần được thông cảm.

Ngoài ý chí, sức lực và lòng kiêu hãnh, đàn ông cũng yếu đuối và đừng ngạc nhiên, chúng tôi cũng có nước mắt. Sẽ không nhiều người nhìn thấy nó hoặc sẽ không bao giờ. Đàn ông sợ nước mắt phụ nữ nhưng càng sợ hơn nếu để phụ nữ thấy nước mắt của mình.

Đàn ông hạnh phúc nếu vợ mình biết san sẻ với trách nhiệm, biết động viên chồng đúng lúc. Chúng tôi xin lỗi vì đã có lúc đàn ông rất "xấu tính" ở nhà, cáu gắt, mệt mỏi. Hãy thông cảm vì nhà là nơi đàn ông được sống thật nhất, hơn thua cuộc sống ngoài kia đàn ông xin gác lại sau cánh cửa.

Cuối cùng tôi muốn gửi đến những người đàn ông đang xây dựng sự nghiệp, nếu cuộc sống của bạn đang tàn khốc như một cuộc chiến hãy tiếp tục chiến đấu nhưng đừng chấp nhận đánh đổi. Khoảnh khắc hạnh phúc bên cha mẹ, thời gian giành cho vợ, tuổi thơ của con và sức khỏe chính mình nữa – những thứ đó vô cùng quý giá lại qua đi rất nhanh, đừng đánh đổi nó chỉ để lấy tiền bạc.

Cuộc sống luôn có những cách tốt đẹp nếu chúng ta thực sự mong muốn và chủ động tìm kiếm. Hãy tìm cách cân bằng mọi thứ, đừng lo sẽ bỏ lỡ các cơ hội, điều bạn nhận về còn tuyệt vời hơn cả những điều bạn mong muốn.


Chủ Nhật, 20 tháng 8, 2017

Biểu tượng tình yêu và mẫu tử



CUỘC ĐỜI ĐAU THƯƠNG CỦA LOÀI CHIM YẾN
Có 1 lần lâu lắm rồi tôi có gặp người bạn nói ngày xưa ở VN trước năm 75 có lần ông trúng thầu để lấy tổ yến…
Sau lần đó ông giải nghệ luôn vì thấy ác độc quá…Ông nói tội lắm cô ơi…đôi khi phải vứt trứng yến hay chim non xuống biển để lấy tổ…Chim mẹ bay về quanh quẩn nơi tổ yến đã mất kêu thảm thiết lắm…Nghe ông nói mà tôi ứa nước mắt thương cho chim mẹ…
CHUYỆN CỦA CHIM YẾN
Câu chuyện ray rức lòng người.Xé gió biển, đôi cánh nhỏ dang rộng hết cỡ, lượn lên mất hút trên không trung rồi bất thần lao xuống hết tốc lực. Chẳng có gì ngăn cản nổi, Yến mẹ lao đầu vào vách đá dựng đứng. Để lại trên vách núi vệt máu tươi uất nghẹn và tiếng kêu khản đặc xé lòng của chim trống…Cảnh tượng đó lặp đi lặp lại trong những ngày vào mùa, mùa mà một loài hân hoan trên sự chết chóc đau thương của một loài khác. Mùa khai thác Tổ Yến.Yến, sống trung thành – chết thuỷ chung. Một đôi Yến khi đã sống cùng nhau là trọn đời trọn kiếp. Khi đã xây tổ ở đâu là vĩnh viễn không dời đi nữa. Tập tính đó giết hại Yến. Người vẫn thầm ngưỡng mộ và tự hỏi: Trong hàng ngàn chim Yến bay rợp biển kia mà vì sao các cặp đôi không bao giờ nhầm lẫn, không đời nào lang chạ? Hàng vạn tổ Yến ken đặc trên vách đá đó mà Yến luôn về đúng nhà của mình. Không bao giờ chiếm tổ chim khác? Rồi người lợi dụng triệt để đặc tính này để dụ Yến, nuôi Yến, lấy tổ Yến và vô tâm nhìn xác Yến…Nếu không may gặp một thợ hái tổ không chuyên hay thiếu kinh nghiệm. Không chừa lại một phần tổ, hoặc lấy đúng chiếc tổ của Yến sắp sinh. Chim mẹ trở về trong tình trạng mất tổ, không chịu nỗi đau đớn vì cơn chuyển dạ. Yến sẽ quẩn và chọn cách gieo mình vào vách núi, chính nơi đã xây mái ấm để quyên sinh.
Đa số chim Yến trống sau đó bay lượn điên cuồng, kêu gào thảm thiết rồi lao thẳng vào đúng chỗ vợ chết. Nên các vệt máu khô buồn in lại trên vách đá lạnh lẽo thường là vệt đôi bên nhau, thậm chí là chồng lên nhau. Nếu không tự tử, chim Yến trống sẽ sống cô độc suốt quảng đời còn lại.
Xưa, kẻ cùng đinh mạt vận mới phải ra nơi heo hút, leo trèo nguy hiểm tìm hái tổ Yến để mong đổi đời. Thường thì khi có chút vốn họ bỏ nghề và ăn năn sám hối. Họ không đời nào muốn con cái tiếp tục cái việc quá sức mạo hiểm, quá sức thất đức. Và đó là lý do không có “nghề lấy tổ Yến gia truyền” là vậy.
Nay, lòng tham con người vô cùng vô tận.
Tạo hoá không ban phát cho ai tất cả. Loài chim hiền hoà xinh đẹp và thuỷ chung đó lại có đôi chân cực ngắn và mềm yếu. Yến dường như không thể đậu trên mặt đất, Yến treo thân trên vách cheo leo lúc đêm về. Còn lại gần như bay suốt, liên tục từ 12-15 giờ mỗi ngày. Săn mồi và ăn trong khi đang bay, ngủ trong lúc bay, thậm chí là “làm chuyện vợ chồng” trên không luôn.
Bù lại, Mẹ Thiên Nhiên dạy Yến cách sinh tồn, mách bảo Yến sống trên cao, làm tổ nơi vách núi thẳng đứng, hẻo lánh và trơn trượt. Hòng tránh loài ăn thịt hiểm ác như rắn hay cú vọ. Có điều, ngay cả thiên nhiên cũng không biết được có loài ăn…tạp còn tàn độc hơn thú dữ. Loài có thể chinh phục bất cứ núi cao vực sâu hiểm trở nào hầu nhét cho đầy lòng tham tanh tưởi. Loài đã làm những cuộc tàn xác đẫm máu mang tên “Yến Sào”.
Yến chống chọi để tồn tại, tạo hoá không đành lòng diệt vong một biểu tượng của tình yêu, tình mẫu tử. Trong thiên nhiên hoang dã, chắc Yến là loài duy nhất được mệnh danh “rút ruột cho con” nhờ đặc tính làm tổ bằng nước dãi. Cả chim mẹ và chim cha cùng nhau xây tổ. Nước dãi kết dính cây cỏ và chính những chiếc lông rứt ra đau đớn thành chiếc tổ kỳ diệu. Con người ranh mãnh khi lấy tổ yến đã cố tình chừa một ít. Yến hồn nhiên xây lại, dãi không đủ cho mùa sinh nên thổ huyết ra xây. Tước lông đến xơ rơ đôi cánh, trơ da thịt trân mình chịu đựng cơn gió biển rít buốt đến xương tuỷ. Cho đến chết đi rồi Yến vẫn không thể hiểu được một số giống người man rợ hoan hỉ gọi đó là “Hồng Yến”…
Cuộc đời loài chim yến hiện nay thật quá thương tâm, vì lòng tham và sự tàn nhẫn của con người chưa từng giảm bớt…Hãy dừng lại việc nuôi yến, bán tổ yến cho đến tiêu thụ các sản phẩm từ chim yến.
Nhân nào quả đấy, nếu mình phá hoại nhà cửa của người ta, chia rẽ gia đình người ta, cướp đoạt cái mà chẳng phải thuộc về mình, ăn nuốt vật phẩm dựa trên máu, nước mắt và sinh mạng của chúng sanh thì tương lai gia đình mình, con cháu mình, và cá nhân mình chẳng lẽ không bị quả báo tương tự hay sao?
Vì vậy: Trước khi làm điều gì, hãy nghĩ đến hậu quả của nó.

Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

Nếu Được Sống Đến 2 Lần


Ai đó hỏi rằng, nếu được sống hai lần, bạn sẽ làm gì? Riêng tôi, tôi sẽ trả lời... Tôi sẽ chẳng bao giờ quên ngày sinh nhật của người tôi quen biết. Tôi sẽ không để tuột mất cơ hội bày tỏ trái tim mình với ai đó, cũng như tôi sẽ dành thời gian để dừng lại và biết lắng nghe. Tôi sẽ dành thời gian cho bạn bè chỉ bởi vì người đó là bạn tôi. Tôi cũng sẽ lên kế hoạch có những kỳ nghỉ với gia đình thân yêu.
Tôi sẽ dành thời gian, để lắng nghe những cuộc phiên lưu đầy "ngộ nghĩnh" của một đứa trẻ lên năm. Tôi sẽ dành nhiều thời gian hơn cho ai đó để họ cảm thấy họ đẹp và quan trọng hơn.
Tôi sẽ nằm sóng soài trên ngọn đồi có những triền cỏ xanh mượt để lắng nghe tiếng cười khúc khích của chính mình. Tôi sẽ chia sẻ cảm xúc của tôi cho những người yêu tôi. Tôi sẽ yêu thương mỗi điều nhỏ nhặt trong một ngày, một vòng tay buổi sáng sớm, một nụ cười của người lạ, một buổi ăn tối cùng với gia đình, một nụ cười với cuộc điện thoại nhầm số...
Nếu cuộc sống được sống hai lần, tôi sẽ xác định quan điểm sống của mình để sao không phải hối tiếc và tôi sẽ để những người tôi yêu biết điều ấy... hằng ngày! Tôi sẽ không để thời gian trôi qua mà không kịp để người tôi yêu thương biết rằng họ là một phần quan trọng trong cuộc đời tôi.
Sống trọn vẹn từng khoảnh khắc là cách giúp bạn luôn nhớ rằng: không ai, không điều gì là nhỏ nhặt trong cuộc đời của bạn...

Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011

Chỉ có tình yêu còn mãi...


Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo nơi tụ họp của mọi cảm xúc: Hạnh phúc, Nỗi buồn, Tri thức... và Tình yêu.

Một ngày kia, các cảm xúc được thông báo rằng hòn đảo sắp chìm. Tất cả vội vã dựng cho mình chiếc thuyền để rời hòn đảo. Nhưng duy nhất Tình yêu ở lại. Tình yêu vẫn muốn ở lại cho tới tận giây phút cuối cùng.

Khi hòn đảo gần như chìm hẳn xuống dòng nước thẳm, Tình yêu quyết định cầu cứu sự trợ giúp.

"Giàu có ơi, bạn có thể cho tôi đi cùng được không?"

Giàu có lạnh lùng đáp lại: "Không, tôi không thể. Có rất nhiều vàng và bạc trên con thuyền của tôi. Không còn chỗ cho bạn đâu."

Tình yêu thất vọng quay sang hỏi Phù hoa vừa lướt qua trên một con thuyền lộng lẫy: "Phù hoa ơi, giúp tôi với!"

Nhưng Phù hoa cũng chỉ đáp lại bằng một cái lắc đầu: "Tôi không thể giúp bạn đâu, Tình yêu ơi. Bạn ướt mềm và như thế bạn sẽ làm hỏng thuyền của tôi."

Nỗi buồn đang đứng gần ngay Tình yêu nhưng khi Tình yêu lên tiếng: "Nỗi buồn ơi, cho tôi đi với bạn nhé!" lại rầu rĩ trả lời: "Ôi không đâu, Tình yêu. Tôi quá buồn đến mức tôi chỉ muốn một mình thôi."

Hạnh phúc đi ngang qua Tình yêu nhưng vui vẻ đến nỗi không nghe thấy Tình yêu đang gọi tên mình.

Đột nhiên, có một giọng nói vang lên: "Lại đây nào, Tình yêu, tôi sẽ đưa cháu đi cùng." Đó là một giọng lớn tuổi trầm ấm. Quá hạnh phúc và vui sướng, Tình yêu thậm chí quên không hỏi họ sẽ đi đâu.

Khi cả hai cập bến một hòn đảo khô ráo, mỗi người đi một đường. Chợt nhớ ra, Tình yêu bèn hỏi Tri thức: "Ai vừa giúp cháu vậy ạ?"

"Đó chính là Thời gian." Tri thức trả lời.

"Thời gian ạ? Nhưng tại sao Thời gian lại giúp cháu?"

Tri thức mỉm cười và đáp lại bằng những lời thông thái: "Bởi vì chỉ có thời gian mới có thể hiểu được Tình yêu giá trị đến mức nào."

Tôi sẽ ngừng than vãn!


Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có áo quần để mặc, có một mái nhà để che và một nơi nghỉ qua đêm là bạn đã giàu hơn 75% thế giới này.

Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng, bạn thuộc 8% những người giàu nhất thế giới.

Nếu bạn thức dậy vào buổi sáng và cảm thấy khoẻ hơn hôm qua thì bạn đã may mắn hơn 1 triệu người không thể sống qua nổi tuần này.

Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nguy hiểm của chiến tranh, chưa bao giờ trải qua tù tội, đớn đau của tra tấn hay vật vã của đói khát thì bạn đã hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới.

Nếu bố mẹ bạn còn sống và hạnh phúc bên nhau thì trường hợp của bạn không nhiều đâu.

Và cuối cùng, nếu bạn đọc được thông điệp này thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỉ người trên thế giới chẳng bao giờ đọc được thứ gì cả.

Hãy nâng niu những gì bạn có vì rất nhiều người thèm được như bạn đấy.

Cạm bẫy


"Người Eskimo đã săn chó sói như thế nào trong vùng băng giá và lạnh cóng của Bắc Cực?” là một câu hỏi đã làm nhiều người dày công suy nghĩ để tìm câu trả lời.

Những người Eskimo lấy các lưỡi dao thật bén đem nhúng vào máu động vật, sau đó họ mang ra ngoài trời cho đóng băng lại. Họ làm như vậy nhiều lần để càng lúc lớp băng càng dày thêm, đến một thời điểm mà lớp băng bằng máu bên ngoài hoàn toàn che dấu lưỡi dao bên trong. Tối đến họ găm cán dao xuống tuyết. Những con chó sói đánh hơi được mùi máu của thú rừng từ lưỡi dao và mon men đến. Chúng bắt đầu liếm những lớp băng bằng máu đó, càng lúc càng hăng say hơn với tất cả những sự thèm thuồng. Cho đến một lúc những lớp băng bên ngoài lưỡi dao đã tan chảy hết và chạm đến lưỡi dao. Khi liếm những lưỡi dao, lưỡi của những con chó sói bị đứt và máu chảy ra, nhưng chúng lại tưởng đó là máu của thú rừng nên càng liếm hăng say hơn. Càng chảy máu thì nó càng khát, và càng khát thì nó lại càng liếm … Sáng hôm sau, những ngưởi Eskimo chỉ việc đi thu lượm xác của những con chó sói nằm chết bên cạnh những lưỡi dao đó.

Cái bên ngoài cạm bẫy bao giờ cũng rất hấp dẫn và thật quyến rũ.